Islam và chúng ta
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Tìm kiếm
 
 

Display results as :
 


Rechercher Advanced Search

Keywords

trắng  tranh  nghĩa  2011  2010  thái  ngày  2015  2016  2014  

Latest topics
March 2024
MonTueWedThuFriSatSun
    123
45678910
11121314151617
18192021222324
25262728293031

Calendar Calendar

Top posting users this month
dinhtoan
Muslim chống Muslim Vote_lcapMuslim chống Muslim Voting_barMuslim chống Muslim Vote_rcap 


Muslim chống Muslim

Go down

Muslim chống Muslim Empty Muslim chống Muslim

Bài gửi  dinhtoan Fri Nov 20, 2009 9:20 pm

Muslim chống Muslim

Trong mùa chay Ramađan vừa qua, có một sự kiện lạ là vào mùa thiêng liêng của người Muslim mà lại có nhiều vụ nổ bom do người Muslim giết hại lẩn nhau tại Iraq, Afghanistan và Pakistan. Mới nhất là hai vụ ôm bom tự sát tại thánh đường tỉnh Amarah lúc bà con đang ăn mừng lể Eiđul Fitri vào thứ Năm ngày 3 tháng 10 năm 2008, đã gây tử thương cho 18 người. Tỉnh Amarah thuộc về cộng đồng của người Muslim Chi-ite nằm hướng Đông-Nam cách Baghđađ vào khoảng 300 cây số.

Vấn đề là tại sao Muslim lại ôm bom giết chết người đồng đạo, đó là chưa kể những cuộc đánh bom giết những người ngoại đạo ? Chẳng lẽ Muslim đã trở nên quá khích như vậy hay sao? Nếu vậy thì Islam đâu còn là “an bình” như danh xưng của nó nữa? Nhiều lúc không ai hiểu được. Phải chăng người Muslim không có tình đồng loại, mà chỉ có thù hằn trong trái tim? Hay sự cuồng tín dã man đã thúc đẩy con người làm những chuyện côn đồ bất chấp mọi lý lẽ, ngay cả giết người Muslim khác không cùng một lối thờ phượng hay suy nghĩ như mình? Biết bao nhiêu vấn đề chồng chất lên nhau khiến cho Sunni giết Chi-ite và Chi-ite trả đủa, “bánh ít ném đi bánh qui thảy lại” làm cho sự mọi rợ dả man càng chồng chất lên nhau, không biết khi nào mới giải tỏa được sự bế tắt này !?
Phải chăng lịch sử lại tái diễn theo ranh giới của các Mazahab khi xưa, Mazahab này ấu đã Mazahab khác khiến cho cộng đồng Muslim bị lung lay, mở cửa cho sự suy đồi trong Islam?
Nói đâu xa lạ, ngay cả ở Việt Nam cũng vậy. Người Muslim tại Việt Nam chỉ vỏn vẹn có một số nhỏ nhưng vẫn không tránh khỏi ảnh hưởng của sự rạn nức này. Tại sao chúng ta không thể ngồi với nhau để giải quyết những bất đồng trong nội bộ như những người khác? Chẳng hạn như Hoa-kỳ là một nước hợp chủng quốc, gồm hơn 50 sắc dân và nhiều tôn giáo khác nhau. Thế nhưng tại sao họ có khả năng xây dựng một xã hội hòa đồng (mặc dù không toàn hảo) và làm lãnh tụ trên thế giới trong thế kỷ thứ 20 ? Thượng-đế phán trong thiên kinh Qur’an về phẩm chất của Islam và người Muslim:

"Ta tạo cho các ngươi một cộng đồng trung dung (wasatan) để các ngươi làm nhân chứng trước nhân loại và Rasul làm nhân chứng cho các ngươi." 2:143

"Ngài là Đấng đã gởi Rasul của Ngài với sự dìu dắt và sự thật để Islam trội hẳn lên trên các lối sống (ađ-Đin) khác mặc dù những kẻ đa thần phản kháng. " 9:33
Rõ ràng Allah thiên khải Islam để làm ngọn đèn hải đăng cho nhân loại. Ít nhất chúng ta phải biết xây dựng một xã hội tốt đẹp để cho người khác noi theo. Islam cho phép xử dụng vũ lực đối với các động lực đe dọa sự sống còn của mình nhưng hoàn toàn không cho phép xăm lăng giết người vô tội, không cho phép đập phá nơi tôn nghiêm của tôn giáo khác, không có quyền đá động đến những người già cả, đàn bà, con nít và ngay cả cây cối.

Quả thật, phần đông các vụ khủng bố giết người vô tội xuất phát từ những tên cuồng tín được lèo lái bởi những tên lãnh đạo có tư tưởng quá khích. Chẳng hạn như những gì đã xảy ra tại Đức Quốc trong thời Hitler vào thập niên 40, cuộc diệt chủng ở Cam Bốt sau 75, những gì đã xảy ra ở nước Rawanda tại châu Phi vào thập niên 90 và hiện tại là những cuộc đánh bom giết người tại Iraq, Afghanistan và Pakistan. Hậu quả của sự quá khích này đã tiêu diệt hết 6 triệu dân Do-thái, gần 2 triệu dân Cam Bốt, 800,000 dân Tutsi. Thử hỏi, những cuộc thanh lọc này đã giải quyết được gì ngoài những chuổi đau thương cho nhân loại?

Ở đây chúng ta không quan tâm đến khẩu hiệu của Âu-Mỹ là “chiến tranh chống khủng bố” mà chỉ chú trọng đến mối quan hệ giữa người Muslim đối với Muslim. Nếu để ý quan sát thì chúng ta sẽ thấy 99% các cuộc đánh bom giết người là do nhóm al-Qaiđa chủ trương, ngay cả các cuộc đánh bom hàng loạt giết người Muslim và các đền đài Chi-ite tại Iraq, nhưng hầu như không bao giờ thấy người thuộc phái Chi-ite nào ôm bom tự sát. Tại sao có sự khác biệt này ? Có thể nói, trong một khía cạnh nào đó, al-Qaiđa là một tổ chức phức tạp lãnh đạo bởi những người được huấn luyện ở trường đời như ông kỹ sư Osama và bác sĩ Ayman Zahwahiri. Những người này theo tư tưởng Wahabi và mục đích là đấu tranh về chính trị chứ không phải là những vị tu sĩ có bằng cấp về thần học hay Sharia. Ngược lại, những vị lãnh đạo bên Chi-ite đều tốt nghiệp với bằng cử nhân về tôn giáo và phải học thêm 6 năm về thần học, triết học, Sharia theo trường phái Ja’fari. Nếu muốn trở nên cấp bậc Ayatullah để có thể ra fatwa thì họ phải tu nghiệp thêm từ 15 đến 20 năm nữa cho nên hệ thống tu sĩ bên nhóm Chi-ite ít bị dao động theo thời cuộc.

Vào tháng 6 năm 2006 có một cuộc chiến xảy ra tại ranh giới miền nam nước Liban giữa phái Hezbullah và nước Do-thái. Trong lúc thế giới Muslim đang yểm trợ tài chánh và tinh thần cho Hezbullah để chống đở với cường quốc Do-thái trong trận đánh chí tử thì một tháng sau, ngày 20 tháng 7, một ông Imam gốc gác Wahabi có tên tuổi tại Ả-rập là Abđullah bin Jibrin ra fatwa (phán hukum) rằng không ai được quyền yểm trợ hay hành lễ Janaza (lễ chôn cất) cho những người tử trận Hezbullah. Sau hai tháng chiến đấu, phái Hezbullah chiến thắng vẻ vang mang danh dự cho nước Liban và cho người Muslim trên thế giới. Dường như mầm móng oán thù đối với Chi-ite là nguyên nhân của cuộc chiến giữa nước Iraq với Iran trong thập niên 80 những cuộc đánh bom giết người Chi-ite đang tiếp diễn tại nước Iraq ngày hôm nay.

Ngay từ lúc bắt đầu sứ mạng truyền giáo vào năm 1740 ông Muhammađ Ibn Abđul Wahab, người đã khởi xướng phong trào Wahabi, tuyên bố phái Chi-ite và Sufi là kafir và kẻ thù của Islam. Vào năm1802, trong tiến trình thống nhất bán đảo Ả-rập, dân quân Wahabi đã tràn vào thành Karbala tại nước Iraq, nơi ông Husên (ra) đã tử trận khi xưa, để càn quét và giết hại dân Muslim Chi-ite không một chút thương hại. Ông Uthman bin Abđullah bin Bashir người viết sử đã kể lại : “họ tràn vào thành, giết đại đa số tại khu phố, chợ búa và khu thường dân. Họ đập phá và san bằng cái vòm trên ngôi mộ của ông Hussên (ra) (con của ông Khalifah Ali (ra)), vơ vét ngọc ngà châu báu mà dân Chi-ite đã trang trí trên cái vòm, tịch thu những cuốn Qur’an quí giá trong thành...” Năm 1806 tiếp đó, khi dân quân Wahabi tiến chiếm thành Mêđina, họ đập phá và san bằng tất cả các ngôi mộ của các vị Sahaba và gia đình của Nabi (saw), chẳng hạn như mộ của bà Fatimah (ra) (con của Nabi, vợ của ông Ali), Imam Ali Abiđin (ra) (con của ông Hussên, cháu của Khalifah Ali), Imam Muhammađ bin Ali al-Baquir (ra) (con của ông Ali Abiđin, cháu của ông Hussên), Imam Ja’far al-Sa điq (con của ông Muhammađ al-Baquir, là thầy của ông Hanafi, người đã sáng lập trường phái Ja’fari). Đây là những nơi chứa đầy di tích lịch sử của Islam từ thời Nabi (saw), nơi hàng triệu người Muslim trên thế giới đến viếng thăm trong các cuộc hành hương Haji. Dân quân Wahabi đến đâu đập phá đến đó làm cho lịch sử của Islam từ từ bị chôn vùi trong quá khứ. Giờ đây không ai biết và thấy những di tích lịch sử này nữa. Khi nền Khalifah bị truất phế tại Thổ-nhĩ-kỳ vào năm 1924, Ông Ibn Sa-út đã mang quân thống nhất bán đảo Ả-rập. Sau khi làm chủ Makkah và Mêđina, hai thành phố thiêng liêng của người Muslim, giới lãnh đạo Ả-rập Sa-út đặt nền tảng Wahabi làm thành tư tưởng chính thống của vùng này.

Thật ra, Wahabi là một phong trào xuất phát từ trường phái Hanbali nhưng mang sắc thái khô khan và bảo thủ hơn. Trường phái này xuất hiện trong bán đảo Ả-rập sa mạc khô khan và lối sống giản dị. Trước thời 30 và 40, hệ phái Wahabi vẫn bị cô lập tại vùng này nhưng lan tràn ra bên ngoài nhờ lợi tức dồi giàu của dầu hỏa. Ẩn tàng dưới các tổ chức Rabitah, WAMY (World Assembly of Muslim Youth) và dưới những dạng học bổng cho người nghèo, họ huấn luyện những sinh viên nhiệt huyết, mà đa số không có trình độ hay văn bằng phổ thông, bằng tư tưởng Wahabi để triệt hạ các tư tưởng khác. Chỉ có trung tâm giáo dục nằm ngoài bán đảo Ả-rập mà các vị lãnh đạo Wahabi vẫn còn e dè là trường Đại-học al-Azhar nơi đã đào tạo các vị Ulama cho thế giới Muslim từ hơn 500 năm qua. Nhưng sau khi tài trợ và mua đứt al-Azhar với tiền dầu hỏa thì họ tự do độc quyền khai triển Islam. Trước đó, thế giới Islam phát triển đa mầu đa dạng với 4 trường phái và các tư tưởng của ông Imam Ghazali và ông Ibn Arabi đã ảnh hưởng trong giới trí thức Muslim gần đến 800 năm. Giờ đây không ai biết đến tên tuổi của ông Imam Ghazali hay ông Ibn Arabi ngoại trừ một số rất ít. Đó là vì giáo thuyết Wahabi đã lan tràn mọi nơi trên thế giới và đã trở thành tiêu chuẩn khi nói đến Sharia và thần học của Islam. Sau năm 1979, phong trào chống Sô-viết tại Afghanistan và cuộc cách mạng Hồi-giáo tại nước Iran đã làm cho Islam chuyển sang phương hướng mới là đấu tranh về chính trị điển hình nhất tổ chức al-Qaiđa của phái Sunni-wahabi và Hezbullah của phái Chi-ite. Ngày xưa phong trào của ông Muhammađ Ibn Abđul Wahab chỉ thuần túy về mặc tôn giáo mà thôi.

Nói tóm lại, không có tôn giáo nào khuyến khích giết người vô tội. Tôn giáo nào cũng dạy tình đồng loại và sự bác ái giữa con người và con người . Tất cả mọi người đều là con cháu của ông Ađam và bà Ava. Quả thật, một xã hội bị khống chế bởi những dòng tư tương quá khích thì xã hội đó chỉ mang sự thê lương ảm đạm chứ không phải là một ngọn đèn hải đăng cho nhân loại. Đây chính là những việc đã từng xảy ra tại Âu-châu vào thời Trung-cổ. Khi Nhà Thờ đang nắm quyền tuyệt đối trong tay, Âu-châu sống trong cảnh tiêu điều không sản xuất một thành tựu nào cho nhân loại. Bị khống chế dưới dòng tư tưởng bảo thủ, xã hội Muslim đang sống lại cảnh mà Âu-châu đã trải qua hơn 600 năm về trước.
Đã gần 300 năm qua, kể từ khi tư tưởng chậm tiến bảo thủ cực đoan Wahabi được sản sinh đã làm cho ánh sáng văn minh Islam tàn lụn, cả thế giới Muslim không cống hiến gì cho khoa học, triết học, y khoa, kiến trúc, kinh tế, giáo dục... cho nhân loại, như trước đây ngoài sự chậm tiến.
Quả nhiên đây là thảm trạng khi vẩn còn nhiều người Muslim đang lạc loài trong dòng tư tưởng bảo thủ, ngày nào họ còn muốn chứng minh “ta là người Muslim chân chính” còn mọi người khác đều là kafir thì ngày đó loài người sẻ còn nhiều tang thương đau khổ, vì lối nhìn thiển cận này càng đưa xã hội Muslim đến chổ tiêu điều trong tương lai vì sự chia rẽ, sát hại lẩn nhau .

Habib Từ công Nhượng

dinhtoan
Admin

Tổng số bài gửi : 513
Join date : 19/11/2009
Age : 76

https://islamvachungta.forumvi.com

Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết